Truyện Sex Mèo con

Phần 44

Ngày 20/03/2015

6 giờ sáng, báo thức reo như thường lệ. Em vẫn đang nằm trong vòng tay mình lim dim ngủ.

Ngắm em một chút, rồi thơm lên môi em một cái. Vẫn chưa chịu dậy, thế là thơm thêm 1 cái, rồi thêm 1 cái nữa… cứ thế tới lúc em giật mình dậy, cũng ôm lấy cổ, nằm lăn lên người mình, rồi cũng hôn mình.

– Ngày mới tốt lành, vợ yêu.
– Ghét.
– Gì đây trời.

Em cắn vào ngực mình 1 cái.
– Cả đêm không cho người ta ngủ, sáng còn bắt dậy sớm…
– Thấy em ngủ dễ thương quá nên anh chọc tí thôi mà. Thôi dậy đi nè, 6 giờ rồi.
– Hông. Em muốn ngủ một chút nữa.

Rồi em cứ nằm như thế, ôm mình ngủ. Mình cũng kéo chăn lại, dù gì nằm máy lạnh mà không chăn mền gì, cũng chả mặc gì thế này thì có sớm đổ bệnh. Tới gần 7 giờ, điện thoại lại reo. Là số của Ly.

– Alô, anh chưa tới hở.
– Chết. Anh ngủ quên mất.
– Chị cũng chưa dậy hở anh?
– Chưa, chị mệt quá nên ngủ chưa chịu dậy
– Đêm qua lại hành hạ chị chứ gì.
– Có đâu.
– Có đâu anh chỉ mấy cái đó là giỏi.
– Thôi em đợi tầm 15 phút nhé, anh đánh răng cái tới liền.

Rồi khẽ lăn em qua một bên, lấy cái áo ngủ khoát lên cho em, rồi đắp thêm cái mền ấm nữa. Xong mình cũng vội đánh răng, xối sơ người rồi khóa cửa tới bệnh viện.

Ly đã chờ sẵn, đang ngồi nói chuyện gì đó với Mèo Con. Mang quá trời đồ ăn tới, nhưng thiếu mất 1 người nên thành ra mình phải… ăn dùm. Tới 9 giờ thì làm thủ tục xuất viện cho Mèo Con.

Cũng đã xin phép sếp cho nghỉ hôm đó, dù gì cũng là ngày cuối Ly ở VN, nên mình cũng muốn giữ một chút kỉ niệm với con bé.

Nghĩ tới nghĩ lui, lúc đó, mình đi mỗi chiếc wave thần thánh, quân số thì 3 người, lại có 2 cái nón bảo hiểm. Thế là nghĩ đi nghĩ lại 1 hồi, cả đám quyết định… tống 3 thay vì gọi taxi tới đón. Theo lời chuyên gia kinh tế LyLy phân tích thì vừa tiết kiệm và vừa… vui. Nói chung với chúng nó vui là đủ, còn lại chúng nó đếch quan tâm. Thế là mình với Ly 2 đứa 2 nón, kẹp con Mèo bệnh hoạn vào giữa, vi vu chạy thẳng sang chung cư.

Em vẫn chưa dậy. Vừa ló đầu vào phòng ngủ thấy cảnh đó, 2 con mèo ngố đã nhéo tay mình kéo thẳng vào phòng tra khảo.

– Nói!! Hôm qua anh làm gì mà tới giờ chị dậy hông nổi hả.
– Anh có làm gì đâu
– Có làm gì đâu. Ai nói em còn tin, anh thì mơ đi. – Ly nhéo một cái thật mạnh.

Đang phải trả lời mấy câu tra hỏi của chúng nó thì em giật mình, ngồi dậy, vừa ngái ngủ vừa hỏi
– Cái gì dợ…

Lúc đó, cái mền với cái áo ngủ mình choàng tạm qua người em cũng… tụt xuống. Giật mình, em chụp lấy cái mền, rồi cầm cái gối quẳng vào mặt mình.
– Đi ra cho em thay đồ. Đàn ông vô duyên.

Ơ… đệt. Bình thường chả sao, tự nhiên có khách lại ra vẻ ngại ngùn như thế hỏi sao không yêu chứ

Mèo Con ở lại trong phòng nói chuyện với em một chút, rồi 2 chị em nó kéo vào nhà tắm… tắm chung. Mình với Ly ở phòng ngoài trò chuyện.
– Anh…
– Hử?
– Em… hơi buồn đó.
– …
– Biết là anh chị đã là vợ chồng rồi, nhưng mà thấy vậy em cũng thấy hổng vui.
– Anh biết rồi. Anh hông zậy nữa.
– Hông zậy nữa thì làm sao em có cháu bồng hả?
– Ừm… (con gái khó hiểu bỏ moẹ ra ý)
– Đền đi.
– Đền sao nè.

Ly nhắm mắt lại, mình bế con bé vào phòng ngủ bên cạnh (nhà 2 phòng ngủ), rồi thả con bé xuống giường, 2 đưa cứ ngồi đó, thơm nhau 1 lúc.
– Giống vụ trộm ghê ha. – Ly nháy mắt
– Ừ.
– Phải chi giờ ở đây chỉ có 2 đứa mình ha.
– Ừm… Thôi hôm nay dừng ở đây thôi. Để khi khác…
– Khi khác là khi nào…?
– Anh cũng không biết.
– Buồn thế.
– Đi quá xa như thế này mãi cũng không tốt đâu.
– Ừm. Thôi ráng đợi vậy. Dù gì anh cũng là của em mà.
– Cứ như sở hữu luôn anh không bằng.
– Hì, chia chị 1 nửa, em 1 nửa, là đủ.
– Anh thành món hàng hồi nào zậy trời?
– Ai biểu hư quá chi.

Rồi mình cũng hôn Ly thêm một cái nữa. Cứ ngồi đó, ôm, hôn không biết chán. Rồi Ly ton ton chạy ra ngoài giỏ xách, khoe mình cái áo chú mới tặng. “Đẹp ghê”. Mình chỉ nói được như vậy. Ly cũng đợi 2 con mèo ngố kia tắm xong, rồi chui tọt vào phòng tắm, thay cái áo mới đó. Khá hợp với con bé.nói chung là đẹp.

Buổi trưa, mình chở Ly về nhà, rồi thả xe ở đó, mượn chiếc 4 chỗ của Ly (cái này Ly xin phép cô chú từ trước rồi). Rồi 4 đứa mặc đồ đẹp vi vu chạy khắp Q1 Q4 Q7, chụp hình tưởng chừng như muốn cháy cả máy. Gặp quán trà sữa, yogurt nào xinh xinh chúng nó cũng vào làm 1 phần, rồi lại lên xe tìm chỗ đẹp đẹp rồi lại ton ton gọi mình làm phó máy cho chúng nó. Cũng may có vài người tốt bụng chụp hộ, nên ít ra cũng sơ múi góp mặt được vài tấm.

Ngồi trên xe, tag nhau ảnh, rồi share lên face từng đứa, tụi con gái ngoài khoe ảnh ra thì chắc không còn thú vui nào tao nhã bằng. Ghé cafe bệt với mấy đứa bạn, chúng nó cũng gửi tặng Ly một mớ đồ, rồi chị chị em em chúc nhau thành công này nọ. Thấy đứa nào cũng quý con bé.

Tới 6 giờ, xe dừng ở nhà Mèo Con. Kết thúc những tháng ngày nhập viện. Con bé cũng về, lấy một ít quần áo, sách vở, rồi lại lên xe, qua chung cư nhà mình. Thả em với Mèo con ở chung cư, em bật khóc… tặng con bé món quà em tự tay gói sẵn từ trước đó cả tuần. Mình biết em cũng thuộc dạng mau nước mắt, lại nặng tình cảm, nên mình không cho em ra sân bay tiễn con bé. Gặp mặt, chia tay trong chuyến đi chơi như vậy, có lẽ sẽ đỡ buồn hơn. Dù gì thì cũng là lời chia tay, nói ở đây hay nói ở phi trường, ý nghĩa chẳng khác gì nhau mấy, họa may khác là khác ở chỗ địa điểm nghe có vẻ sang trọng hơn hay không thôi. Mình thì thấy, thà rằng chia tay trong lúc tâm trạng đang có một chút vui như thế này, với những người nặng về tình cảm, sẽ đỡ hơn… Ôm em một cái thật chặt, rồi nhờ Mèo Con dẫn em lên nhà. Tối nay em và Mèo Con sẽ qua nhà mẹ ăn cơm. Mình nghĩ… em cần một chút không khí ấm áp. Mình sẽ phải đi tiễn Ly một mình… Haizz…

Mình chở Ly về nhà, trả lại cho bố mẹ con bé. Nghỉ ngơi uống nước ngọt một chút, tới 8 giờ mình chở cô chú với Ly ra sân bay.
– Tay lái cứng ghê ha. Biết lái xe lâu chưa con?
– Dạ cũng 1-2 năm thôi chú. Tại công ty của mẹ cũng có xe, lâu lâu cuối tuần con cũng phải chở mẹ đi gặp đối tác này nọ nên cũng phải biết chạy chút chút.
– Ừ, vậy là tốt rồi, đàn ông cái gì tốt thì nên biết thôi. Sang đó chú cũng gửi tiền nhờ chú bác bên kia mua cho cái xe để anh em đưa nhau đi học đi làm cho dễ.
– Dạ. Vậy thì tốt quá.

Nhà Ly cách sân bay cũng chắc gần cây số, nên trò chuyện tí là tới. Đánh xe vào bãi đậu, rồi chạy vào chỗ cô chú đợi sẵn. Lại ngồi chơi, nói chuyện linh tinh tới 10 giờ thì cũng là lúc Ly phải vào làm mấy thủ tục hải quan. Cũng là lúc phải nói lời tạm biệt…

– Anh nhớ qua sớm nha. Anh hứa đi.
– Anh hứa.
– Em đợi anh qua đó. Ở một mình buồn lắm
– Ừ, anh biết rồi. Anh sẽ qua sớm mà.
– Hông được yêu ai khác nữa. Chỉ có em với chị thôi.
– Anh hứa.
– Hông được yêu Quỳnh.
– Dạ. Anh hứa.
– Hông được ngủ với Quỳnh.
– Dạ.
– Móc tay hứa đi.
– Dạ, hứa.

Tặng con bé cái headphone tai mèo, sẵn đeo luôn cho con bé, “lên máy bay suốt cả mười mấy tiếng chán lắm, có cái này nghe nhạc có khi sẽ giúp em đỡ buồn hơn. Toàn mấy bài em với anh thích đó”. Con bé rơi nước mắt, nắm chặt lấy tay mình.

– Em nhớ anh lắm… Quen ngày nào cũng đi chơi, ăn uống với anh rồi…
– Mình chỉ không gặp nhau 1 tí thôi mà, vui lên để còn học cho tốt chứ em, có khi em mới quay qua quay lại chưa kịp ôn thi là anh đã sang bên đó rồi.
– Dạ.
– Ngoan nè, vô với mẹ đi, đừng để mẹ đợi.

Vẫy tay chào con bé, cho tới lúc nó đi khuất sau lối thang lên tầng trên.
– Về thôi con. – chú lay mình.
– Dạ…

Ngoảnh mặt lại… chẳng biết vì sao lúc đó… mình lại làm như vậy… Chỉ biết là, một cái gì đó trong mình, muốn được, chỉ một lần, nhìn thấy con bé, thêm 1 giây nữa… Chợt, một vài giây sau, con bé cũng ton ton chạy xuống, bay thẳng vào người mình. Mình cũng ôm con bé, một giọt nước mắt… chia ly… chảy xuống nơi mình… Ừm… cũng lâu rồi, mình mới đổ nước mắt vì ai đó…

Ly lau nhẹ má mình, mỉm cười, mắt vẫn còn rưng rưng nước mắt. Mình cũng lau cho con bé, rồi cứ thế, 2 đứa đứng ôm nhau, hôn nhau ngay giữa phi trường.

– Mình sẽ gặp lại nhau sớm chứ?
– Chắc chắn.
– Vậy thì em sẽ đợi.
– Anh cũng vậy. Đừng khóc nữa nè, cứ coi như chỉ là em đi đâu đó chơi xa, rồi sau này anh đi qua đó với em thôi mà.
– Dạ, em biết rồi.
– Lên đường mạnh giỏi nhé, tình yêu nhỏ của anh.
– Tạm biệt anh, chồng iu của em.
– Tạm biệt em.
– Hông có vợ iu của anh hả?
– Ừ, vợ iu của anh.
– Hì.

Ly nhón gót, hôn mình thêm một cái, rồi chạy tới chỗ mẹ đang đứng đó. Cô chú nhìn 2 đứa cứ cười cười, lắc đầu ngao ngán con bé này. Vẫy tay chào 2 mẹ con, đợi tới khi bóng 2 người khuất hẳn, mình với chú ra xe. Biết là sẽ chẳng ai quay ra nữa, nên mình cũng không quay đầu lại. Ừm… tham lam cũng có chừng mực thôi…

– Anh về cẩn thận nhé chồng.
– Dạ.
– Khi nào gần bay em sẽ nhắn cho anh, rồi sang đó em sẽ gọi viber hoặc facetalk nhé.
– Ừ. Em lên đường mạnh giỏi.
– Hì, anh cũng vậy.
– Ừm anh biết rồi.
– Mãi yêu nhau, anh nhé.
– Ừm. Nhất định rồi.

Mình với chú ghé vào quán cafe gần đó, 2 chú cháu ngồi nói chuyện một lúc tâm sự riêng tư này nọ, về chuyện gia đình 2 bên, chuyện tình cảm với Ly. Chú cũng không cấm cản việc mình quen Ly, vì chú biết mình khá nghiêm túc với con bé.

Tới tầm quá nửa đêm thì mình chở chú về nhà, rồi đánh chiếc xe máy của mình về chung cư. 2 con mèo nhà mình buồn quá nên đã ôm nhau ngủ từ sớm. Mình cũng chả biết phải làm gì, mới uống cafe nên ngủ chả được. Cứ thế, ngồi một mình ở salon, bên cái ipad, hết mở face lại lên truyensex.ca, hết truyensex.ca lại mở game, đọc báo… rồi ngủ quên lúc nào không hay…

Người ta nói yêu là khi có được những trải nghiệm mới trong cuộc sống, yêu là bên cạnh người đó, được ngày đêm ôm ấp, rồi được cùng đi đâu đó chơi, làm gì đó chung… Với mình… yêu là quan tâm và được quan tâm, là bằng lòng và chấp nhận cuộc sống của nhau, là mỗi ngày hạnh phúc khi được thấy ánh mắt của những thiên thần nhỏ, được vỡ òa hạnh phúc khi nói “anh yêu em”…